| Vân Nam du ký - La Bình 罗平 | - Thiên đường vàng

/
0 Comments

La Bình là điểm dừng chân cuối cùng trong chuyến đi loanh quanh Vân Nam của chúng tôi. Kế hoạch đi Vân Nam cũng khởi đầu bởi La Bình, khi chúng tôi cà phê chuyện trò và trao đổi ảnh của các nhóm đi trước chia sẻ những bức ảnh cải bạt ngàn hút tầm mắt. 
La Bình (Luoping - 罗平) là một huyện thuộc tỉnh Vân Nam, Trung Quốc, cách thành phố Côn Minh - thủ phủ của Vân Nam 228 km về phía Đông. Mỗi mùa xuân về cũng là mùa La Bình tấp nập khách từ khắp nơi đến săn đón khoảnh khắc "vàng" với những cánh đồng hoa cải trải dài bất tận, những ruộng bậc thang cải vàng tầng tầng lớp lớp. Với những đứa máu dịch chuyển và thích chụp ảnh như chúng tôi, thì cứ mỗi mua hoa về lại là thời điểm phải nhấc mông lên và đi. Hoa cải trắng Mộc Châu, tam giác mạch Hà Giang, hoa mơ hoa mận Tây Bắc...chúng tôi chẳng bỏ qua mùa nào. Nhưng có lẽ La Bình ấn tượng hơn cả vì chúng tôi chưa bao giờ thấy những cánh đồng hoa nào lớn và rộng đến thế. Nói La Bình là thiên đường hoa cải cũng không sai, những cánh đồng trải dài hàng km, thậm chí ở đây còn có cả dịch vụ ngắm hoa cải bằng trực thăng. 
____________________________________________________________________________________

C Ô N   M I N H  -  L A   B Ì N H

* Tàu hỏa: Từ Côn Minh đến La Bình có tuyến tàu là tàu Côn Minh - Quảng Châu, và La Bình nằm ở giữa. Một ngày có khá nhiều tàu đi La Bình, nhưng ở đây người dân đi lại bằng tàu khá nhiều nên cần mua vé trước 1-2 ngày cho chắc ăn. Mua vé cần mang theo hộ chiếu/ID.
* Xe khách: Vì quá gấp đi luôn trong ngày nên chúng tôi không mua được vé tàu nên hai đứa lại lóc cóc bắt xe bus đi ra bến xe phía Đông để mua vé xe khách. Từ ga Côn Minh, có thể dễ dàng bắt xe bus trực tiếp đi các bến xe phía Đông, Tây, Nam, Bắc - giá trung bình là 4 - 5 CNY/người. Từ nhà ga Côn Minh đi bến xe phía Đông (Kunming Dongbu 昆明东部客运站) mất khoảng 20 - 30 phút, xe đi một mạch đến bến xe chứ không dừng ở đâu cả, điểm duy nhất trả khách chính là bến xe. Vé xe Côn Minh - La Bình là 63 CNY, thời gian di chuyển là 3,5 giờ đồng hồ. 

Thời điểm chúng tôi đi La Bình là mùa mà rất nhiều người từ Côn Minh đến đây chụp ảnh hoa cải, vì thế mật độ hành khách có vẻ cao hơn bình thường. Vì thế chúng tôi không mua được vé đi ngay mà phải chờ mất 2 tiếng ở bến xe mới được khởi hành. Mệt mỏi với chặng đường gần 700km từ Shangri-la về Côn Minh, chúng tôi kéo lê vali vào ngồi quán Disco's (một thương hiệu gà rán - burger rất phổ biến ở đây) với hy vọng trông nó sạch sẽ hi vọng chúng tôi có thể dùng restroom để thay quần áo. Tuy nhiên không như vẻ bề ngoài của một nhà vệ sinh sang chảnh, hai phòng vệ sinh vẫn bẩn và vẫn mùi như bao nhà vệ sinh công cộng khác ở Vân Nam. Vậy mà thậm chí chúng tôi phải chờ một "nữ tú" nào đó chui vào đấy buôn điện thoại những 10 phút trong khi chúng tôi đi ra đi vào và không thể chịu được 2 phút. (Ọe)

Bến xe La Bình chộn rộn, con đường phía trước bên xe luôn trong tình trạng ách tắc do phố nhỏ, ngõ nhỏ (nói là nhỏ nhưng vẫn rất to hơn ngõ phố Hà Nội ^^!) và nhiều người đi lại. Khác hắn với Côn Minh đường 5 làn rộng thênh thang, La Bình có phần chật chội, ồn ào, bụi bặm và thiếu quy củ hơn. Xe bus ở đây có thể bắt trả khách ở bất kì đâu trên đường, thay vì chỉ dừng đỗ ở điêm đón xe bus. Người ta nói ở La Bình chỉ nên đến vào mua xuân, khi hoa cải nở. Còn những mùa khác, hầu như chẳng ai đến vùng xa xôi hẻo lánh này, vì không có mấy điểm vui chơi thu hút. Chuyến đi này chúng tôi chỉ có một mục đích duy nhất là hoa cải, vì vậy chúng tôi chỉ đi đến hai điểm được đánh giá cao nhất ở đây là thôn Kim Kê (Jinji Ling) 金鸡岭 với những cánh đồng cải bạt ngàn và Ruộng Ốc Sên (Luositian) 螺蛳田 là những ruộng bậc thang cải xếp theo hình vòng cung trông như vỏ ốc sên.
___________________________________________________________________________________
Đồng cải ở Jinji chụp từ trên một đỉnh đồi

T H Ô N   K I M   K Ê  - J I N J I   L I N G - 金鸡岭 

Đến Jinji Ling: Thôn Kim Kê cách bến xe La Bình chừng 20-30 phút ô tô. Để đến đây, phương tiện duy nhất là bắt xe Banqiao, giá 5 CNY/người tại bến xe khách La Bình. Đến Kim Kê, người thu vé sẽ bảo xuống, và rất nhiều người xuống ở đây, nơi rất dễ nhận ra vì có rất nhiều khách đang chụp ảnh, xe trâu xe bò khắp nơi phục vụ du lịch.
Cái từ Banqiao lần đầu tiên xuất hiện trong từ điển tiếng Trung của chúng tôi. Tôi thì không nói làm gì vì biết rất ít tiếng Trung, nhưng bạn đồng hành của tôi - phiên dịch chính của chuyến đi cũng phải bó tay vì không biết nó là xe gì. Một khó khăn rất lớn nữa ở đây là La Bình là vùng nông thôn, người dân dùng tiếng địa phương rất khó nghe. Bạn hãy thử tưởng tượng bạn là người nước ngoài và đi du lịch ở Quảng Nam, Quảng Ngãi mà nghe tiếng Việt như thế nào thì chúng tôi rơi vào cảnh như thế. Sau một hồi hỏi han quan sát chúng tôi cũng xác định được Banqiao là loại xe bus màu trắng, điểm chữ đỏ, đón trả khách bên trong bến xe La Bình và chuyên vận chuyển khách đến các địa điểm xa hơn mà không nằm trong phạm vi của xe bus công cộng (Hay có thể nói là xe đi ra ngoại thành). Mặc dù ở huyện, nhưng ở đây vẫn chấp hành rất nghiêm khắc về trọng tải xe. Nếu bạn đã ngồi đủ ghế trên xe thì nhà xe sẽ không nhận thêm khách nữa đâu. Suốt quãng đường chúng tôi hết ố á lại cười mãn nguyện vì cảnh sắc hai bên đường thực sự là ngoạn mục. Cải, cải, cải và cải trải dài hàng km, đẹp vô cùng. Đến thôn Kim Kê, không khó để tìm nhà nghỉ ở đây, chúng tôi chẳng đặt trước hay biết thông tin gì, nhưng cũng đi bộ tìm được chỗ nghỉ quanh đó. Tuy nhiên ở đây xa trung tâm nên nhà nghỉ không được đầy đủ cho lắm, chúng tôi không thuê được phòng có toilet riêng và thậm chí không có nhà tắm (may mà trời lạnh nhu cầu tắm cũng không cao). Nếu muốn tiện nghi, có thể ở các nhà nghỉ ở trung tâm La Bình, xe cộ đi lại cũng rất thuận tiện đến các điểm chụp ảnh.

Cải ở đây đúng là cải Trung Quốc, cao hơn đầu người chứ không thấp ngang hông như ở Việt Nam đâu

Hoa cải ở La Bình được trồng để lấy hạt để chế biến dầu hạt cải. Ngoài ra, với diện tích hoa lớn như thế này còn là nơi để người dân ở đây tận dụng nuôi ong hút mật hoa. Do đó đặc sản ở đây còn là mật ong hoa cải,


Dễ dàng tìm thấy mật ong bày bán khắp nơi
Ở khu vực cải Kim Kê này đã trở nên nhiều dịch vụ cho khách du lịch. Có nguyên cả mấy khu vực có những con đường đi vào ruộng cải mà hai bên là các hàng bán đồ ăn, quà lưu niệm, đặc sản khu vực. Người ta còn hái hoa cải vàng, hoa dại trắng và hồng để kết làm những vòng hoa đội đầu phục vụ chụp ảnh cho các bạn gái. Tuy nhiên suốt cả thời gian ở đây, tôi không tìm thấy bất kì cô gái Trung Quốc nào đội hợp cái vòng ấy cả. Ngoài cải, có một món ngon trồng tại đây là củ cải, cà rốt. Người ta bán củ cải và cà rốt tươi mới đào ở ngay bên đường. Khi có khách người bán hàng cầm dao làm vài đường tỉa hết vỏ, thực khách cầm phần cuống xanh của củ mà ăn sống rôm rốp ngon lành, rất nhiều nước và ngọt. 
___________________________________________________________________________________

R U Ộ N G   Ố C   S Ê N  -  L O U S I T I A N  -   螺 蛳 田

Đến Loustian: Không có xe bus đi Luositian, xe đi đến đây phải bắt tại Ga La Bình. Từ bến xe La Bình hoặc trung tâm La Bình có thể bắt xe bus số 7 để ra ga. Từ bến xe rẽ phải, đi khoảng 200m gặp ngã ba thì rẽ trái, sang đường và đón xe bus số 7 cùng chiều. (Điểm đón xe số 7 gần bến xe rất dễ thấy, vì có một cửa hàng "sex toy" ngay đằng sau). Còn nếu đi từ thôn Kim Kê, bảo phụ xe là muốn ra ga, họ sẽ thả xuống ngay ngã ba mà không cần về đến bến xe.Vé bus có 1 CNY.
Đến Ga La Bình là điểm cuối, tất cả mọi người sẽ xuống xe. Đi bộ về phía ga chừng 20m nhìn sang trái sẽ thấy một bến xe ở trong có rất nhiều minibus màu xanh lá cây. Hỏi xe đi Luositian, mỗi xe chở được 7 người, giá 5 CNY/người đi đến  NiuJie 牛街 và 10 CNY đi đến Luositian 螺蛳田.

Thực ra điểm Luositian chính là một con đèo có góc nhìn đẹp nhất xuống ruộng bậc thang cải. Có cái tên này vì những ruộng cải ở đây được trồng theo hình xoắn ốc như vỏ ốc sên. Ở địa điểm Luositian có thể nhìn toàn cảnh từ bên trên xuống những "vỏ ốc sên" màu vàng rất đẹp. Vì Luositian là ở trên cao hơn NiuJie, cho nên chúng tôi đi xe thẳng từ ga lên đến Luositian để chụp ảnh. Sau khi thỏa mãn con mắt ở điểm này, chúng tôi thong dong thả bộ từ trên đèo xuống NiuJie để bắt xe đi về ga, vừa tiết kiệm được 5CNY mỗi người, lại vừa bắt gặp được nhiều góc chụp cải đẹp. Hôm ấy là thứ 7, ở NiuJie còn họp chợ rất đông đúc với nhiều sản phẩm vùng miền càng làm chuyến đi thú vị.

Một quầy hàng ở chợ phiên Niuje - toàn các đặc sản núi rừng.
Có một điểm trừ mà chúng tôi gặp phải là thời tiết và ánh sáng. Thời tiết ở La Bình ẩm hơn so với những nơi khác chúng tôi thăm thú, đêm đến có sương mù khá lạnh và sáng ra sương tan khá muộn, vì thế đến tầm 9-10h sáng vẫn không có nắng ảnh hưởng khá nhiều đến việc chụp ảnh của hai đứa. Khi lên đến Luositian, chúng tôi cũng ko có được những bức ảnh đẹp nhất do từ trên đèo nhìn xuống ruộng lại bị ngược sáng mà ko có góc nhìn nào khác. Nếu có thời gian, thì nên đi đến Luositian vào buổi chiều, như vậy mặt trời sẽ ở sau lưng, chụp ảnh đẹp hơn rất nhiều. Mặt trời ở đây lặn khá muộn, 7h30 mới là lúc hoàng hôn. Tuy nhiên 5h chiều là giờ xe muộn nhất để về Côn Minh, nên chúng tôi buộc phải rời Luositian sớm để về soạn đồ rời khỏi La Bình.

Cảnh chụp từ điểm trên đèo, bị ngược sáng.
Ảnh chụp trên đường đi bộ từ trên đèo xuống Niuje để bắt xe về La Bình.
Ảnh chụp ở đoạn dưới Niuje về phía La Bình. Chị lái xe taxi đã phải chờ chúng tôi giữa đường để chụp ảnh này rồi mới về La Bình.
Chúng tôi đến La Bình vào một buổi chiều, ở lại một đêm và rời đi vào ngay chiều hôm sau, nên phần lớn thời gian chỉ giành cho cải. Nhanh chóng đến và nhanh chóng rời đi, nhưng những khoảnh khắc và những gì đã thấy thì đọng lại rất nhiều. Đã rất nhiều lần, chúng tôi tự nói với nhau, nếu không phải là những ruộng cải này, chẳng thể tưởng tượng được hai đứa con gái chúng tôi lại tha lôi nhau đến một vùng nông thôn Trung Quốc ồn ào, chộn rộn, quê mùa như thế.
____________________________________________________________________________________

T I P S

-  Nếu không biết tiếng Trung thì tốt nhất in tên và cách đọc các địa danh, thức ăn, loại xe sẵn ra giấy. Người dân địa phương chỉ có thể đọc chữ Hán, ko đọc được phiên âm đâu.
- Đi Trung Quốc nên mang theo giấy vệ sinh, vì các nhà vệ sinh công cộng thường phải mua giấy và không được sạch sẽ cho lắm (vì nhiều người sử dụng quá, tốt nhất nên mang cả khẩu trang để hít thở cho khoan khoái :)) )
- Chi tiết để đến La Bình, có thể tham khảo thông tin bằng tiếng Anh ở đây 

La Bình - 6.3.2015



You may also like

Không có nhận xét nào:

All post and photos by NK. Được tạo bởi Blogger.

Popular Posts